Chuyển tới nội dung

Nhân sinh cảm ngộ: Người tu luyện là đẹp nhất

  • bởi
Con người ta ai cũng thích đẹp. Vậy thì thế nào là vẻ đẹp thực sự? 
Dường như rất ít người có thể suy xét câu hỏi này một cách nghiêm túc. Đa số người ta nghĩ rằng người trẻ là đẹp hơn người già và do đó họ hy vọng giữ gìn vẻ thanh xuân chừng nào có thể. Nhưng không ai có thể thoát thỏi hiện tượng lão hóa tự nhiên. Sự trẻ đẹp như vậy là không vĩnh viễn. Không ai có thể thoát khỏi quy luật tự nhiên của sinh-lão-bệnh-tử.

Một người bạn của tôi rất thích đi beauty-salon để làm đẹp. Bất kể cô tiêu tốn bao nhiêu tiền, mái tóc được nhuộm của cô vẫn hiện ra những sợi tóc bạc. Dù cô đi làm mặt, nhưng những nếp nhăn vẫn tái xuất hiện trên làn da được kéo căng của cô. Tuy vậy, cô vẫn không từ bỏ việc làm đẹp. Một ngày, tôi nói với cô: “Mỹ phẩm chỉ có thể giải quyết những vấn đề bề mặt một cách tạm thời. Nếu muốn đẹp, tại sao cô không thử tu luyện công pháp tính mệnh song tu? Người tu luyện là người đẹp nhất trên thế gian này”. Không hiểu được điều tôi vừa nói, cô hỏi: “Tôi muốn trở nên đẹp hơn, nhưng các anh đang tu luyện. Nó không bao hàm cái đẹp. Vậy thì làm sao tôi trở nên đẹp hơn bằng cách tu luyện?”

Tôi lại hỏi cô: “Nếu hai người xuất hiện trước mặt cô, một là chân thành và ngay thật, còn một là giả dối và đạo đức giả, thì cô nghĩ ai đẹp hơn?” Cô trả lời: “Tất nhiên là người chân thật rồi”. Tôi nói: “Như vậy Chân là đẹp. Giờ cô lại gặp hai người, một người tốt bụng và thiện tâm, còn một người hung hãn và ác tâm, thì cô nghĩ ai đẹp hơn?” “Vậy mà cũng hỏi! Tất nhiên là người thiện tâm rồi”. “Vậy Thiện là đẹp. Lại nữa, khi cô gặp hai người, một người khoan dung và nhẫn nại, còn một người nóng nảy và bụng dạ hẹp hòi, thì cô nghĩ ai đẹp hơn?” “Là người nhẫn nại hơn”. Rồi tôi nói: “Như vậy Nhẫn là đẹp.

Con người thế gian chỉ có thể nhận thức bề mặt của sự vật. Chỉ khi vượt khỏi thế gian này, người ta mới có thể nhận thức bản chất của sự vật. Con người thế gian chỉ nghĩ trai anh tuấn, gái thuyền quyên mới là đẹp. Nhưng nếu không thuận theo bản chất thiện lành của trời đất, thì họ chỉ có vỏ ngoài của cái đẹp mà thôi. Vẻ đẹp trong tâm hồn mới là vẻ đẹp thực sự. Thân thể của một người tu luyện chân chính là nhẹ nhõm, còn da họ vừa trắng vừa ẩn sắc hồng. Nhìn từ bên ngoài, trông họ trẻ hơn nhiều so với tuổi thực tế. Bởi vì họ biết được chân lý của vũ trụ, nên họ hiểu được vẻ đẹp thật sự là gì. Nhãn quang của người tu luyện là thuần tịnh, còn tâm hồn họ là thánh khiết.

5/5 - (1 bình chọn)

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Powered by uberforstartups.com

DMCA.com Protection Status